Monday 29 December 2008

Cuộc chiến của anh Ba anh Tư tiếp diễn quyết liệt

Cuộc đấu đá giữa anh 3 Dũng và anh 4 Sang đã đến hồi quyết liệt nhất, nó căng thẳng đến mức mà nhiều người tin rằng sẽ là một mất một còn chứ không thể dừng lại ở mức thỏa hiệp thường thấy giữa các phe cánh trong Đảng trước đây.

Bây giờ anh 4 kiên quyết chặn tất cả những gì anh 3 làm bất chấp là nó đúng hay sai, tốt hay xấu. Ví dụ như quyết định dùng 1 tỷ USD kích cầu bằng cách bù lãi suất đã bị Ủy ban Thường vụ Quốc Hội yêu cầu dừng lại vì chưa dùng đến ngân sách mà không có phê chuẩn của Quốc Hội. Cái này thì tốt, ủng hộ anh 4 vì ai cũng biết rằng kích cầu như thế chẳng qua để cứu các đại gia đang nợ ngân hàng bi đát. Nhưng cái đề xuất của anh 3 về việc tạm dừng hay hoãn nộp thuế TNCN bị anh 4 cản thì là chuyện xấu. Chẳng biết anh 3 có thực sự nghĩ cho dân không khi đề nghị hoãn, dừng thi hành luật thuế TNCN, nhiều người bảo rằng nếu có thì tại sao không đề nghị từ sớm khi có rất nhiều người lên tiếng cảnh báo và kêu gọi điều này mà để tới giờ chót, nhưng rõ ràng là cái này rất cần thiết để dân đỡ khổ. UBTVQH đã từ chối đề nghị này của Chính phủ vì viện dẫn đủ thứ điều luật, phải chi cái gì họ cũng tôn trọng luật pháp như thế thì dân đỡ khổ biết mấy.

Giới am hiểu chính trường nhận định rằng anh 4 làm thế là đúng vì nếu để anh 3 dùng tiền kích cầu xài cho đại gia thì tình trạng bong bóng ngân hàng và tỷ giá có thể kéo dài thêm được 3 đến 4 tháng nữa; nếu để anh 3 lấy điểm với dân về việc dừng, hoãn đóng thuế TNCN thì tình hình sẽ lay lất thêm được vài tháng nữa. Trong khi đó hội nghị Trung ương giữa nhiệm kỳ thì chậm nhất tháng 2.2009 phải tổ chức, không thể chậm hơn. Anh 4 muốn mọi người nhìn thấy cái sự bi đát thật sự của hiện trạng kinh tế xã hội. Một thân cận của anh 4 nói vui rằng “để nước cạn thì biết thằng nào mặc quần, thằng nào không”. Hôm qua nếu xem TV mọi người sẽ thấy anh 4 đến Tổng Công ty SCIC chỉ đạo, nghe bảo rằng anh 4 răn đe ghê lắm, lực lượng này phải nằm im. Anh 3 đang hết sức tức giận nhưng chưa có cách nào để phản công, nhưng anh 3 vốn nổi tiếng là táo bạo và liều lĩnh nên chưa biết được giờ chót sẽ tung ra chiêu gì bất ngờ hay không.

Còn các đại gia bây giờ cũng không còn đủ sức để bung tiền ra khi cần thiết theo lệnh của quan thầy như trước đây nữa, các đường kinh tài đã bị bịt. Trong tuần tới sẽ phải có quyết định về ngày tổ chức hội nghị Trung ương, khi đó sẽ biết được cán cân đấu đá sẽ nghiêng về bên nào.

Tuesday 23 December 2008

KÍCH CẦU VÀO TÚI CÁC ĐẠI GIA

Đang chuẩn bị xem trận chung kết lượt đi cúp AFF giữa Việt Nam và Thái Lan thì nghe một tin đáng bực mình. Cuối cùng, như mọi khi, các đại gia tiếp tục chiến thắng trong cuộc chiến giành tiền kích cầu 1 tỷ USD của Chính phủ. Có rất nhiều ý kiến được đưa ra về việc nên sử dụng khoản tiền này như thế nào, báo chí thời gian qua cũng đăng tải nhiều ý kiến của các chuyên gia đáng chú ý. Nhưng cuộc họp chính phủ hôm nay đã kết luận là sẽ dùng số tiền này để hỗ trợ lãi suất. Danh nghĩa là như thế, nhưng đó là cách để che đậy và hợp thức hóa việc bơm tiền cho các đại gia đang lâm nạn do nợ ngân hàng chồng chất mà việc trả lãi thôi hiện nay cũng không thực hiện nổi. Lý do là hầu hết các đại gia này đều bị sa lầy vào bất động sản với trị giá cả trăm ngàn tỷ đồng.

Có hàng chục đại gia như thế. Chẳng han như Hoàng Anh Gia Lai, lần này mà thất bại trong việc huy động vốn bằng việc niêm yết lên thị trường chứng khoán để lấy tiền trả nợ cho ngân hàng thì chắc chắn sẽ lên thớt. Hay như Tập đoàn đầu tư Sài Gòn của đại gia Đặng Thành Tâm cũng đang bệnh rất nặng khi ngân hàng Nam Việt (Navibank) của tập đoàn này phải liên tục nâng lãi suất tiết kiệm cao nhất thị trường nhưng vẫn không huy động đủ vốn để giúp trả nợ các khoản vay rất lớn của họ tại các ngân hàng khác. Đại gia Diệp Thị Bạch Dương (công ty Dương Bạch Diệp) thì đã hoàn toàn sụp đổ khi mất khả năng thanh toán lãi lên đến 150 tỷ đồng một tháng. Hiện nay bà ta đang vừa bị quản thúc vừa được bảo hộ của Chính phủ. Tất cả các tin tức liên quan đến sự sụp đổ này đều bị cấm đưa lên báo lề phải, đích thân Thống đốc Nguyễn Văn Giàu phải ký công văn đề nghị Bộ Thông tin Truyền thông và Ban Tuyên giáo Trung Ương “bịt miệng” báo chí vụ này với lý do giữ ổn định tâm lý xã hội.

Tin không phổ biến từ Ngân hàng Nhà nước cho biết rằng trong năm 2009 Chính phủ không thể tránh khỏi việc in thêm một lượng tiền mặt khổng lồ để cứu các ngân hàng trong trường hợp bất động sản vẫn đóng băng lạnh lùng. Chuyện gì sẽ xảy ra chắc phải nhờ các chuyên gia kinh tế “lề trái” phân tích. Tin cũng cho biết vụ 6 tỷ USD để kích cầu chỉ là đòn gió, ngân khố không còn tiền nữa trừ khi in ra thêm.

Nhưng chiến thắng 2-1 của Việt Nam trước Thái Lan làm đỡ buồn một chút. Chúc mọi người một đêm Giáng Sinh vui thật vui nhé.

Saturday 20 December 2008

TÂM LINH CỦA BỘ CHÍNH TRỊ

Nhiều người vẫn nghĩ các vị đứng trên cao nhất của Đảng đều vô thần vì họ là những người Cộng Sản, mà học thuyết Mác-Lê của chủ nghĩa Cộng Sản thì phủ định sự quyết định của ý thức, chỉ cộng nhận sức mạnh của vật chất, đồng nghĩa với không công nhận sự tồn tại của tâm linh song song với sự tồn tại của thế giới vật chất, vật chất quyết định ý thức. Nhưng sự thực không phải như thế, 100% ủy viên BCT hiện nay đều thờ cúng thần thánh, đều có những thầy cúng để lo công việc này cho; trong lực lượng cố vấn của họ đều có các thầy bói. Niềm tin này không chỉ mới hình thành gần đây mà đã từ rất nhiều năm trước, từ BCT của những khóa trước. Chỉ có điều mỗi người đều không công khai việc này và có phần che dấu, nhưng đến nhiệm kỳ BCT lần này thì không hiểu từ nguyên cớ gì mà niềm tin ấy có một sự đồng lòng và công khai trong BCT, đến mức họ không chỉ có những lực lượng để chăm lo tâm linh cho riêng mình mà còn thống nhất cùng nhau “thực hành tâm linh” bằng những chương trình chung với những qui mô lớn đến không ai có thể ngờ được. Hai công trình lớn nhất để thực hiện điều này là Đại Nam Quốc Tự (tỉnh Bình Dương) và Chùa Bái Đính (tỉnh Ninh Bình).

Chắc mọi người đều biết hay nghe nói qua về qui mô của 2 ngôi chùa này, nếu chưa biết thì tìm trên Google thì sẽ có nhiều thông tin. Ở đây chỉ xin nói đến những khía cạnh mà các tờ báo lề phải không biết, có biết cũng thể đề cập được. Hai ngôi chùa này nằm trong 2 quần thề du lịch rộng lớn là Đại Nam Thế giới Du lịch (của Dũng lò vôi) và một khu chưa đặt tên (của Xuân Trường, sau đây tạm gọi là khu du lịch Bái Đính). Thực ra 2 ngôi chùa này không có qui mô to như thế trong kế hoạch xây dựng ban đầu của 2 khu du lịch.

Huỳnh Phi Dũng, tức Dũng lò vôi là một doanh nhân đã thành đạt nhờ sự nâng đỡ của ông Nguyễn Minh Triết từ lúc còn làm Bí thư tỉnh Sông Bé (sau này là Bình Dương). Ông Triết hay còn gọi là Sáu Phong đã nổi lên từ thời gian này với chủ trương thúc đẩy kinh tế tỉnh phát triển thông qua việc ưu đãi cho các doanh nghiệp tư nhân thay vì doanh nghiệp nhà nước như chủ trương chung thời bấy giờ. Chính sách này đã mang lại kết quả phát triển tốt cho Sông Bé lúc đó, nhưng cũng chính nó làm đã làm cho anh 6 bao phen điêu đứng. Lúc đó TBT là ông Đỗ Mười đã từng nói rằng “bảo 6 Phong, chúng ta đang xây dựng kinh tế thị trường theo định hướng XHCN chứ không phải xây dựng CNTB”. Không nhờ sự bảo vệ của ông Võ Văn Kiệt lúc đó thì chắc anh 6 cũng đã lên thớt rồi. Dũng lò vôi lên như diều trong thời gian này nhờ công ty Thành Lễ của mình được tỉnh Sông Bé giao cho tất cả những đặc quyền kinh doanh và dự án của tỉnh mà trước đó chỉ có những doanh nghiệp nhà nước được làm. Thời đó mà tư nhân Thành Lễ đã được phép kinh doanh xăng dầu và trở thành gần như độc quyền cung ứng xăng dầu cho cả tỉnh. Rồi tất cả việc xây dựng đường xá, hạ tầng đều rơi vào tay Thành Lễ; đến sau này chủ tương công nghiệp hóa Bình Dương đã được Thành Lễ đón đầu bằng các khu công nghiệp như Sóng Thần I, Sóng Thần II, … Thành lễ từ tay trắng trở thành một đại gia điển hình, sau đó còn trúng cử đại biểu quốc hội. Tương tự như vậy, các đại gia Bình Dương khác như Hòa Daso (bột giặt Daso) đều phát triển nhanh chính nhờ chính sách ủng hộ tư nhân của anh 6. Có người nói anh 6 học theo cách làm của Park Chung Hee bên Hàn Quốc. Công bằng mà nói đây là một chính sách tốt hơn kiểu đầu tư cho doanh nghiệp nhà nước làm chủ đạo, do vậy Sông Bé và sau này và Bình Dương đã có những bước phát triển mạnh mẽ; đồng thời anh 6 cũng cố gắng giữ mình ở mức độ tốt nhất có thể để không bị các đại gia này chi phối. Cái chính sách kiểu Park Chung Hee này có phải là tốt nhất không thì không dám nói, nhưng có điều thấy rõ rằng các đại gia tư nhân được ưu đãi này ngày càng tạo ra ít giá trị cho xã hội mà lại dựa vào thế lực của chính quyền và tiền bạc mà mình có để tước đoạt cơ hội của rất nhiều người khác, nhất là các doanh nghiệp vừa và nhỏ, và đặc biệt là những nông dân bị mất đất mà không có việc làm khác thay thế. Để làm được điều này, các đại gia này càng tinh vi hơn trong việc mua chuộc những nhân vật quyền lực, không chỉ bằng tiền mà bằng những biện pháp “tâm linh”.

Chắc một số người cũng biết rằng vào năm 2005, lúc đang làm Bí Thư thành ủy TP.HCM, anh 6 bị bệnh ung thư tuyến tiền liệt đến thập tử nhất sinh. Đi khắp nơi, đến cả Pháp để chữa bệnh nhưng đều bị “thầy chạy”. Trong lúc đó Dũng lò vôi cũng “chạy vạy” đủ mọi cách, kể cả mời những thầy tâm linh giỏi nhất. Một trong những giải pháp được đưa ra là phải xây chùa để tích đức, có đức lớn thì mới có thể thoát khỏi cái căn bệnh tai ác này. Và Dũng lò vôi cam kết với anh 6 sẽ lo chu toàn việc này vì sinh mạng của anh 6. Ngay sau đó Đại Nam Quốc Tự trong khu du lịch Đại Nam Thế giới Du lịch được tăng qui mô lên mức chưa từng có, tốc độ xây dựng cũng được tăng nhanh chóng mặt. Không biết có phải nhờ tác dụng của ngôi chùa này theo các thầy tâm linh nói không mà đến cuối năm 2005 anh 6 được một bác sĩ ở Singapore nhận chữa trị và việc điều trị diễn ra thành công một cách thuận lợi đến lạ lùng, chính các bác sĩ Singapore cũng phải bất ngờ vì kết quả quá hoàn hảo khi giải phẫu. Không những thoát chết, anh 6 còn tiến nhanh đến chức Chủ Tịch nước chỉ vài tháng sau đó. Có lẽ vì điều này mà niềm tin vào tâm linh của những người cầm quyền càng lớn lên, càng được củng cố, và cũng có lẽ vì thế mà Dũng lò vôi được vay ưu đãi cả chục ngàn tỷ đồng với lãi suất gần bằng 0 để đầu tư phát triển khu du lịch một cách dễ dàng.

Câu chuyện Chùa Bái Đính còn đặc biệt hơn. Nguyễn Xuân Trường, chủ công ty TNHH Xuân Trường, là đàn em và sân sau của cặp bài trùng Bùi Tiến Dũng – Nguyễn Việt Tiến. Hai nhân vật này đã trở nên nổi tiếng mà không ai không biết qua vụ án PMU-18. Nhưng vì sao Nguyễn Việt Tiến có thể thoát nạn một cách ngoạn mục đến như vậy thì có lẽ không mấy ai biết. Lúc còn đương chức Thứ Trưởng và đang có cơ hội lên tiếp như diều gặp gió, ông Tiến đã biết “nhìn xa” và lo “tích đức” để đảm bảo hậu sự và cũng để thăng tiến. Cũng theo lời của các thầy cúng, ông Tiến phải xây chùa thì mới là “thượng sách”. Do đó ông Tiến chỉ thị cho Xuân Trường lo việc này tại quê nhà của mình là tỉnh Ninh Bình. Để có tiền “tích đức”, Xuân Trường được trúng thầu rất nhiều các dự án của bộ Giao thông Vận tải dưới trướng của ông Tiến. Đồng thời lập dự án đầu tư khu dịch dịch Bái Đính lên đến cả ngàn hecta tại khu vực có chùa Bái Đính cổ để có thể tu bổ trùng tu chùa này. Nhưng một ông thầy cúng gốc Tàu nói rằng làm như thế là chưa được, phải làm to hơn nữa. Trong lúc công việc mở rộng qui mô đang tiến hành thì Nguyễn Việt Tiến bị bắt (khoảng đầu năm 2006). Những người thân của ông Tiến đã có ý chỉ trích các ông thầy cúng đã nói và chỉ không đúng, đang ở đỉnh cao rồi làm chùa mà lại bị rớt xuống vực. Nhưng ông thầy cúng gốc Tàu này vẫn tự tin nói rằng cái hạn của ông Tiến là không thể tránh khỏi, nhưng việc xây dựng chùa này sẽ giúp ông ta thoát nạn. Trong lúc đó, gia đình ông Tiến chạy vạy khắp nơi bằng đủ mọi cách, và tất nhiên không thể thiếu được biện pháp cúng bái tâm linh hơn cả năm trời nhưng vẫn chưa có kết quả khả quan. Thì đùng một cái, ông ta được “trời cứu”.

Gần cuối năm 2007 tình hình của đất nước xấu đi nhanh chóng. Một trợ lý của một ủy viên BCT nhận định rằng có lẽ chưa bao giờ “các cụ” thấy sự lung lay của chế độ nặng nề đến như vậy. Và do vậy, ngoài các biện pháp chuyên chế được tăng cường thì BCT rất thống nhất là phải dựa vào “tâm linh” để củng cố chính quyền. Và thế là những ông thầy thượng thặng được mời đến, và không biết là có được sắp xếp trước hay không mà giải pháp được đưa ra nói rằng chính địa điểm Bái Đính có chùa Bái Đính cổ là một địa huyệt cực kỳ quan trọng của triều đại này. Phải xây dựng ở đó một quần thể các chùa, không chỉ một cái chùa thì sẽ trấn thủ tâm linh vững chắc cho chế độ. Chắc có lẽ cũng chịu ảnh hưởng bởi kinh nghiệm của anh 6 nên BCT đều tin răm rắp. Thế là đang từ chỗ “chờ chết” Nguyễn Việt Tiến trở thành người có công lớn với triều đại vì có người luận ra và báo cáo lên rằng ông Tiến đã vì tồn vong chế độ mà đã làm như vậy. Ông ta được thả ra ngay sau đó và tiếp tục chỉ đạo mở rộng qui mô quần thể chùa Bái Đính và phải nhanh chóng hoàn tất ngôi chùa chính để “các cụ” BCT kịp thời đến cúng bái. Nghe nói ngân sách nhà nước được rót vào đó một cách bí mật cả ngàn tỷ đồng, những bí mật tiền bạc này thì chẳng có cách nào kiểm chứng được, chỉ biết rằng ngay sau khi ông Tiến ra khỏi tù thì tiến độ xây dựng ngôi chùa này nhanh đến chóng mặt, chỉ khoảng 10 tháng sau nó trở nên hoành tráng và trở thành ngôi chùa lớn
nhất nước. Nó kip thời khánh thành để tất cả các cụ ủy viên BCT có nơi đúng tầm để thường xuyên thực hành nghi lễ tâm linh. Họ cầu xin điều gì, có xin cho dân đen không thì chẳng ai có thể biết được trừ trời phật. Các cụ dạo này rất siêng đi lễ ở chùa này.

Từ câu chuyện của ông Tiến, giới tham quan bây giờ xem việc xây cúng chùa là một công việc không thể thiếu để đảm bảo hậu sự cho mình sau này, và nếu may mắn thì còn thăng tiến hơn nữa nhờ việc đó. Không biết đến bao giờ dân đen mới có thể biết được có bao nhiêu tiền của họ “được” dùng để xây chùa “tích đức” như thế này.

Tin mới nhất cho hay quyết định cách chức 2 TBT Thanh Niên và Tuổi Trẻ đã được dừng lại, chưa cho ban hành xuống dù đã ký và đóng dấu, để chờ xem xét thêm. Không biết có ngôi chùa nào mới được cúng hay xây thêm hay không mà 2 TBT này tạm thời thoát nạn.

Tôi không rành chuyện tâm linh nên chỉ kể chuyện, cung cấp những thông tin thực cho mọi người biết chứ không dám bình luận gì về chuyện này. Nhưng phàm những người lợi dụng tâm linh cho những chuyện xấu xa thì chắc sẽ phải trả giá về sau, không biết phải vậy không.

Sunday 14 December 2008

VIỆT NAM CHO CHÌM XUỒNG VỤ CẦU CẦN THƠ SAO NHẬT KHÔNG CHO CHÌM VỤ PCI

Cuối tuần trước Thủ Tướng Dũng tiếp cựu Thủ Tướng Fukuda để thuyết phục Nhật tiếp tục cấp ODA bất thành. Đến hôm qua thì Chủ Tịch nước Triết phải ra tay, cũng thất bại nốt. Nghe nói phía Nhật đòi hỏi nhiều lắm, không chỉ những quyền lợi kinh tế và chính trị mà còn buộc phải đưa vụ việc PCI ra ánh sáng tới cùng. Xem cái cách mà ông Triết nói với ông Fukuda như dưới đây, chẳng biết là đáng trách hay đáng thương:

“Trong vụ cầu Cần Thơ, các cơ quan chức năng của VN và Nhật Bản đã hợp tác điều tra nghiêm túc, đưa ra được cách giải quyết hợp tình, hợp lý. Đối với vụ PCI, VN sẽ tiếp tục phối hợp chặt chẽ với Nhật Bản để sớm làm rõ các nghi vấn, xử lý vụ việc nghiêm minh, đúng pháp luật.” Chủ tịch nước tin tưởng sự hợp tác giữa hai nước trong việc làm rõ vụ PCI sẽ giúp quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa hai nước ngày càng thêm bền chặt. (trích tin từ TTXVN)

Nói kiểu này thì khác gì bảo tôi đã cho chìm xuồng vũ cầu Cần Thơ để giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp giữa 2 nước, so các ông không cho chìm vụ PCI để giữ quan hệ tốt đẹp tương tự. Dân Nhật thì phản ứng mạng với chính phủ của họ về vụ PCI, còn dân VN thì nhận tiền đền bù xong im re, mà tiền này cũng còn bị tham nhũng nữa đấy nhé. Tối qua nếu bà con có xem thời sự trên VTV thì sẽ thấy cách đưa tin của cái đài Truyền hình Trung Ương này về cuộc tiếp kiến của ông Triết với ông Fukuda thì sẽ thấy rằng Đảng ta bế tắc đến thế nào rồi. Cô phát thanh viên dẫn tin: “Chủ tịch nước tiếp cựu Thủ tướng Fukuda, hiện đang là một hạ nghị sĩ của Nhật, người có ảnh hưởng rất lớn trong chính phủ Nhật…”. Và sau đó là bản tin được kết rằng ngài Fukuda hứa sẽ xem xét nối lại ODA cho VN. Phải là nhân vật quan trọng như thế thì lời hứa mới có thể dùng để trấn an dân chúng được chứ.

Nhật đang ghi điểm với dân Việt Nam ghê thật. Giờ họ muốn gì mà chả được.

Saturday 13 December 2008

BỘ CHÍNH TRỊ, PCI VÀ HAI TỜ BÁO

Ông Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang và cả Hồ Đức Việt (Trưởng ban Tổ chức TW) đều đang có mặt tại TP. HCM để làm việc với với Thành Ủy từ giữa tuần. Lê Thanh Hải, Bí Thư Thành Ủy không thể không dính trực tiếp đến vụ nhận hối lộ của Huỳnh Ngọc Sỹ nhưng điều này cho thấy việc làm tới cùng để đưa ra anh sáng theo yêu cầu của phía Nhật là rất khó và dễ sẽ dẫn đến bế tắc. Lý do là Lê Thanh Hải là đồng minh quan trọng của ông Nguyễn Tấn Dũng, chính nhờ ông Dũng mà ông Hải đã vào được BCT khóa X vừa rồi trong khi trước Đại hội X có khả năng bay khỏi cả ghế Ủy viên TW. Ngoài ra Ông Dũng và ông Hải cũng có những mối quan hệ và quyền lợi kinh tế rất khắn khít với nhau. Hầu hết các khu đất vàng của thành phố bị đem đi bán rẻ mà báo chí có lên tiếng vừa qua là bán cho người nhà của ông Dũng (con gái Phượng, em trai Tư Thắng, và cả cho bà con bên vợ Thủ Tướng, có lẽ bây giờ mọi người có thể hiểu được vì sao các tờ báo sau khi đưa tin thì nhanh chóng im bặt). Biết được điều này nên phía Nhật tiếp tục thả mồi để có thể đạt được thêm những quyền lợi mà không đánh mất mục đích cuối cùng và tiếp tục đưa VN vào bẫy chặt hơn. Cựu Thủ Tướng Fukuda tranh thủ đến HN để ra giá.

Ông Dũng có lẽ khó mà thoát khỏi cái bẫy này vì đang cần tránh những biến động mạnh về kinh tế trước khi hội nghị TW lần 9, nhưng chắc chắn sẽ bị đấu đá mạnh với ông Sang, đối thủ chính của ông Dũng hiện nay. Hội nghị được xem là một đại hội giữa nhiệm khóa X và sẽ là một trận chiến quyết liệt về nhân sự cao cấp, các vị trí tứ trụ triều đình có thể bị thay đổi. Đó cũng là lý do vì sao mà thời gian tổ chức hội nghị này cũng đang được giành giật quyết liệt: phe ông Dũng thì muốn phải tổ chức trước Tết, trong tháng 1.2009, nhưng phe ông Sang thì muốn phải sau Tết, trong tháng 2.2009. Thống đốc Ngân Hàng Nhà Nước Nguyễn Văn Giàu “được” Thủ Tướng yêu cầu phải kìm được tỷ giá không vượt quá 17.200 VND/USD sau hết tháng 2.2009 rồi buông. Dự trữ ngoại tệ quốc gia sắp cạn, các Tập đoàn và doanh nghiệp lớn của Nhà nước còn không được đáp ứng những yêu cầu mua chỉ vài chục triệu USD trong hơn 2 tuần qua.

Ông Dũng còn phải đối phó với 1 vấn đề lớn khác là sự không rõ ràng trong môi quan hệ với Trung Quốc. Trong chuyến thăm Trung cuối tháng 10 vừa rồi, Trung Quốc đã dành nghi thức đón tiếp long trọng nhất của TQ để đón tiếp ông Dũng, mà nghi thức này từ trước đến giờ TQ chưa dùng để đón tiếp bất kỳ lãnh đạo Đảng hay Nhà Nước nào của Việt Nam. Điều này đã gây ra sự nghi kỵ rất lớn trong nội bộ bởi vì theo sắp xếp ngoại giao trước chuyến đi thì TQ chỉ định dành một nghi thức vừa phải mà thôi. Người ta đặt vấn đề rằng không biết ông Dũng đã có những cam kết đặc biệt gì với TQ trong những ngày ở Quảng Tây trước khi đến Bắc Kinh để bắt đầu chuyến viếng thăm chính thức tại Bắc Kinh mà lại được thay đồi nghi thức ngọai giao long trọng và bất ngờ đến như vậy.

Hai Tổng Biên tập Tuổi Trẻ (Lê Hoàng) và Thanh Niên (Nguyễn Công Khế) đã có quyết định bị cách chức từ ngày 1.1.2009. Thay Hoàng là Tất Thành Cang nhưng người thay Khế thì chưa có quyết định cuối cùng, nhiều khả năng là Tổng Biên tập tờ Thời Trang Trẻ, nhưng khả năng này vẫn không chắn chắn. Ông Khế đang chạy để về làm Giám đốc công ty Thanh Niên nhưng cũng chưa biết có được chấp nhận không. Về tờ Vietnamnet, có nhiều thông tin thú vị về Tổng Biên tập của nó (Nguyễn Anh Tuấn) và những bài báo mạnh dạn của nó. Sẽ kiểm chứng kỹ trước khi đưa những tin này lên.

Wednesday 10 December 2008

Thông tin bộ Chính Trị họp về việc PCI và Nhật ngưng ODA

Cuộc họp cuối tuần trước của BCT ngay sau khi Nhật công bố ngưng ODA đã không có kết quả gì nghe cho được. Kết luận không đưa ra một sự kiên quyết nào về việc cho phép điều tra nghiêm minh vụ việc Huỳnh Ngọc Sỹ. Giải pháp được đa số tán thành là cần “thuyết phục” phía Nhật tái cấp ODA, sẵn sàng cho Nhật thêm những đặc quyền ưu đãi.

Ông Dũng sẽ phải tìm cách đi Nhật trong thời gian sớm nhất (một vài tuần tới) để “thương lượng” với Chính Phủ Nhật. Phía Nhật hiện nay chưa đồng ý một cuộc viếng thăm chính thức, nhiều khả năng Thủ Tướng phải chấp nhận đi thăm và làm việc mà không có nghi lễ chính thức.

Tin mới nhất là phía Nhật hé lộ ra rằng PCI chỉ là một trong hàng chục vụ tương tự, mà là vụ nhỏ chưa phải lớn. Vụ tham nhũng PCI này liên quan đến ít nhất là 1 Ủy viên BCT. BCT đang đúng là đang ngồi trên lửa. Nếu Nhật chấp nhận quyền lợi kinh tế thì có lẽ sẽ đơn giản hơn nhiều cho BCT.

Thursday 4 December 2008

ĐẤU ĐÁ NỘI BỘ - ANH BA VÀ ANH TƯ

Ba Dũng tức Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Tư Sang tức Thường Trực Ban Bí thư Trương Tấn Sang cùng tuổi nhau (tuổi Sửu 1949); cùng là dân miền Nam; cùng vào Bộ Chính trị (BCT) một năm; cùng kề vai sát cánh trong “cuộc chiến” Đại hội X (đầu năm 2006) để nâng cánh miền Nam lên thành thế lực mạnh nhất trong Đảng. Nhưng bây giờ thì cùng tương nhau tan tác, sứt đầu mẻ trán.

Sự việc bắt đầu có từ sau Đại hội X, anh 3 lên như diều, uy tín tràn trề, thao túng tất cả mọi lực lượng từ kinh tế đến an ninh. Hình ảnh anh 3 lúc đó thật là sáng ngời, ai cũng bảo rằng anh 3 sẽ trở thành một ngôi sao sáng đưa đất nước lên một tầm cao mới, trong nước ngoài nước ca hết lời, lên tận mây xanh làm anh 3 cũng tưởng mình thế thật. Cho nên anh 3 muốn vươn tay qua kiểm soát quân đội luôn.

Trong khi đó anh 4 rất ấm ức, nghĩ rằng mình đã hỗ trợ hết mình cho bạn 3, nhưng giờ bạn 3 không biết người biết ta, muốn lấn lướt cả mình. Từ đó anh 4 bắt đầu thể hiện thế lực của mình. Dựa vào sự “khiêm tốn” của anh cả Nông Đức Mạnh và kích vào tự ái đang bị lấn lướt của một Tổng Bí thư, anh 4 khéo léo dùng danh nghĩa TBT để hành sự, mà Thường trực Ban Bí thư thì cũng thay mặt TBT để giải quyết nhiều việc của Ban Bí thư được quá đi chứ. Nhưng anh 4 “quán xuyến” gần hết mọi việc, đến mức nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An chào anh 4 là “chào Phó Tổng Bí thư”.

Còn TBT thì có vẻ lại rất khoái chí với chuyện này, vì không cần phải làm việc gì nhiều, có người khác làm gần hết, mà trong tình hình khó khăn này thì đỡ quá rồi còn gì, lại còn được chứng kiến 2 trâu đấu nhau nữa chứ. Từ đó hình thành 2 phe: bên Đảng (anh 4) và bên Chính phủ (anh 3) đấu nhau quyết liệt. Kể nghe vài chuyện.

Thứ nhất là vụ nhà máy thép Posco ở vịnh Vân Phong. Dự án này đầu tiên là anh 3 ký đồng ý chủ trương dù rằng trước đó anh 3 cũng đồng ý một chủ trương khác. Báo chí lên tiếng về khả năng ô nhiễm môi trường. Anh 4 lấy cớ này phản công, yêu cầu phải xem xét cẩn thận. Không hiểu vô tình hay cố ý mà ngay sau đó vài tuần, vào giữa tháng 5 vừa rồi, bên Hàn Quốc bất ngờ mời anh 4 đi thăm nước họ. Thì ra qua đó Posco tiếp đón anh 4 nhưng một ông hoàng, đưa anh 4 đi bằng máy bay trực thăng để trực tiếp xem sự qui mô và không ô nhiễm của Posco trong việc sản xuất thép. Về nước, anh 4 tỏ thái độ muốn nghiên cứu kỹ đề án Posco Vân Phong, thì đùng một cái anh 3 thay đổi. Giờ thì ai cũng biết đề án này đã bị anh 3 ký loại vì … không đảm bảo môi trường.

Trước đó vài tháng có vụ cũng liên quan đến Hàn Quốc đầu tư phát triển sông Hồng giống như sông Hàn của anh 3 ủng hộ thì lại bị anh 4 phản đối quyết liệt, đưa ra BCT quyết định làm anh 3 thua và rất cay cú.

Nhưng cái đau nhất của anh 3 là hiện nay quyền điều hành kinh tế đã không còn được “tự tung tự tác” như trước thời kỳ lạm phát phi mã nữa. Cuối tháng 3/2008 lạm phát tăng vọt, anh 3 hoảng hốt ra 8 nhóm giải pháp và thư cho đồng bào cả nước, vài ngày ngay sau đó anh 4 đưa ra BCT thông qua một kết luận về tình hình lạm phát trong đó có ý chỉ trích sự yếu kém của anh 3 và có một số điểm không đồng nhất với 8 nhóm giải pháp. Đến hội nghị Trung ương 7 (giữa tháng 7) thì ra nghị quyết giao chọ BCT chỉ đạo về kinh tế, có nghĩa rằng quyền hạn vốn có của anh 3 về việc này bị hạn chế. BCT thì giao cho anh 4 theo dõi và báo cáo đề xuất cho BCT. Rồi đến đầu tháng 10 (tức là chưa đầy 2,5 tháng sau) Trung ương lại họp để bàn đặc biệt về kinh tế. Kết quả là anh 3 bị yếu thế. Trong lúc đó thì anh 4 xuất hiện tại các bộ Tài chính và bộ Kế hoạch Đầu tư để chỉ đạo một cách “danh chính ngôn thuận” thay mặt cho BCT.

Tình hình khó khăn cấp bách thế này, người đã không giỏi mà còn đấu nhau như thế này thì kết quả làm chi mà tốt được.

Tin mới nhất là BCT sẽ họp khẩn vào cuối tuần này để bàn về việc Nhật cắt viện trợ. Vấn đề này thực ra đã được đề cập đến một lần trước đây, vào tháng 6 vừa rồi. Lúc ấy anh 3 vừa đi Mỹ về và tràn trề hy vọng có 20 tỷ USD trợ giúp mà Mỹ đã hứa. Không biết có phải ngẫu nhiên không, đúng ngày anh 3 lên đường đi Mỹ thì trên blog Trần Đông Chấn cho công bố bài “Khủng hoảng và thời cơ” của Dương Hữu Canh (nghe nói là 1 bút danh khác của Trần Đông Chấn) trong đó khẳng định Mỹ sẽ gài bẫy Việt Nam bằng kinh tế để đạt được mục tiêu chính trị. Vì cái blog này đã rất nổi tiếng trước đó vài tháng nhờ bài “Việt Nam đồng đang ở đâu” (Thủ tướng và nhiều người khác trong BCT đã đọc), nên cái vụ kinh tế bẫy chính trị này lập tức đến tai các vị. Nhưng sau khi anh 3 ở Mỹ trở về, đầu tư nước ngoài FDI đăng ký tăng vọt, những lời khen của nước ngoài, những lời trấn an của các chuyên gia danh giá làm BCT yên tâm rằng cái vụ kinh tế bẫy chính trị này là trí tưởng tượng phong phú thôi. Giờ thì mọi người biết rồi, 20 tỷ USD Bush hứa chẳng thấy đâu trong khi AmCham thì ra 1 bài với lời lẽ đầy răn đe. Nhưng hôm nay mới thật là choáng khi nghe tin Nhật dừng tất cả các khoản ODA mới lẫn đang thực hiện thì mới biết rằng hết thuốc chữa rồi. Để rồi xem, sắp tới là Hàn Quốc rồi Đài Loan … sẽ ra chiêu độc.

Thực sự thấy tồi tệ quá, biết là có thời cơ để thay đổi mà chưa thấy anh sáng đâu.

À, nếu Dương Hữu Canh cũng là Trần Đông Chấn thì kinh đấy nhé!

Tuesday 2 December 2008

MINH CHỦ Ở ĐÂU RA?

Tôi vẫn tin rằng thời thế tạo anh hùng. Mà thời thế này theo tôi là đã có thể tạo ra anh hùng rồi, nhưng sao vẫn chưa thấy một ngọn cờ xuất hiện?

Tiên trách kỷ hậu trách nhân. Theo tôi, phàm là người có chí mưu việc lớn sẽ là người rất biết đánh giá rõ và nắm bắt được thiên thời địa lợi nhân hòa để xuất hiện đúng lúc, thời điểm đó gọi là thiên cơ. Xã hội dang bắt đầu rối ren và sẽ phát triển đến cùng cực một cách nhanh chóng, chính quyền thì bất lực trước tất cả mọi vấn đề kinh tế - xã hội – chính trị. Tôi không nhớ ở quyển sách nào nói rằng đó là những điều cần cho những cuộc cách mạng. Còn điều kiện đủ là phải có lãnh tụ phất cờ, mà người này muốn phất được thì lòng người đa số phải mong muốn điều đó, và phải thề hiện bằng những tín hiệu. Vì suy cho cùng lãnh tụ là những người đại diện để thực hiện ý chí của quần chúng.

Vậy thì nếu muốn lãnh tụ xuất hiện thì chúng ta phải tỏ thái độ mong muốn điều đó, mong muốn thay đổi. Tôi tin rằng không lâu sau đó chúng ta sẽ thấy một ngọn cờ của minh chủ sẽ phất lên để tất cả chúng ta đi theo tạo thành sức mạnh. Trên thế giới blog này tôi đã thấy có người về mặt tư tưởng đủ sức làm lãnh tụ và minh chủ, còn về hành động thì chưa biết được. Sức mạnh tư tưởng là quan trọng nhưng sức mạnh hành động mới quyết định. Minh chủ phải hội đủ 2 điều kiện này, không được thiếu cái nào.

Tóm lại, chúng ta càng mong muốn và càng thể hiện bao nhiêu thì minh chủ sớm xuất hiện bấy nhiêu.

Thursday 27 November 2008

VỀ CON RỂ CỦA THỦ TƯỚNG

Rể của Thủ tướng là Henry Nguyễn (tên Việt là Hoàng), con trai cưng của Nguyễn Bang, nguyên là 1 thứ trưởng của chính quyền Sài Gòn trước 1975. Cả gia đình Nguyễn Bang đã lên đường rời VN chỉ vài ngày trước 30/4/75 và định cư ở Mỹ ngay sau đó ở bang Chicago. Chị của Henry là 1 cô gái đẹp và lấy chồng là con trai 1 gia đình tài phiệt Mỹ tên là Thomas Cornor, kể từ đó gia đình Nguyễn Bang và Henry Nguyễn tham gia vào nhóm tài phiệt này. Anh rể Henry là Thomas sau đó lập một công ty viễn thông để làm ăn với VN mang tên VITC từ năm 2002, quan hệ móc nối rất chặt với các quan chức bộ Bưu chính Viễn thông (nay là Thông tin Truyền thông) và tập đoàn VNPT. Lúc đó Nguyễn Bang là Chủ tịch VITC, Thomas Cornor là Tổng giam đốc còn Henry làm Giám đốc kinh doanh. Ngay từ những ngày đầu vào VN làm ăn, gia đình này đã đặt mục tiêu phải tiếp cận, móc nối và cấu kết với các quan chức cấp cao nhất của Chính phủ VN.

Sau đó, cách đây gần 3 năm, Henry bỗng dưng nổi lên làm Tổng Giám đốc quỹ đầu tư IDG Venture tại VN với số vốn 100 triệu USD (mới tăng thêm 200 triệu). Điều này là người ta đồn đoán rằng tiền này thực chất dến từ gia đình Cornor và Nguyễn Bang dù rằng nó mang danh nghĩa của IDG. Cũng có thể IDG huy động vốn từ gia đình Henry cho việc đầu tư tại VN. Quỹ này chuyên đầu tư mua các công ty tại VN và có quan hệ làm ăn rất chặt chẽ với quỹ Viet Capital do cô Phượng, con gái của Thủ tướng làm chủ. Kết quả cuối cùng của sự phối hợp này thì giờ các bạn biết rồi, Herny và Phương vừa cưới nhau. Sau khi làm thông gia với Thủ tướng, gia đình Nguyễn Bang lại được chấp thêm cánh, trở thành một thế lực mạnh trong giới tài phiệt Mỹ làm ăn tại VN. Ông ta đang liên tục “rao giảng” lợi thế này bên Mỹ.

Về phía Thủ tướng, chắc ông ta cũng cần cuộc hôn nhân này để củng cố cho thế lực của mình, nhưng điều này đang trở thành vấn đề mà các đối thủ trong nội bộ của ông chơi lại ông. Theo một qui định lâu đời của Đảng, Đảng viên không được phép cho con kết hôn với những gia đình có dính trực hệ 3 đời đến ngụy quyền. Qui định này gần đây trở nên mờ nhạt và ít ai tuân thủ nhưng vẫn chưa có quyết định nào xóa bỏ giá trị của nó. Do vậy việc con gái mình lấy con trai 1 cựu quan chức cao cấp của ngụy quyền đang trở thành 1 nguy cơ tấn công vào Thủ Tướng. Hiện nay chưa nổi lên các chiến dịch tấn công rõ ràng nhưng dư luận ngầm bên trong đang phát triển, chưa biết sẽ diễn tiến thế nào.

VỀ CON RỂ CỦA THỦ TƯỚNG

Rể của Thủ tướng là Henry Nguyễn (tên Việt là Hoàng), con trai cưng của Nguyễn Bang, nguyên là 1 thứ trưởng của chính quyền Sài Gòn trước 1975. Cả gia đình Nguyễn Bang đã lên đường rời VN chỉ vài ngày trước 30/4/75 và định cư ở Mỹ ngay sau đó ở bang Chicago. Chị của Henry là 1 cô gái đẹp và lấy chồng là con trai 1 gia đình tài phiệt Mỹ tên là Thomas Cornor, kể từ đó gia đình Nguyễn Bang và Henry Nguyễn tham gia vào nhóm tài phiệt này. Anh rể Henry là Thomas sau đó lập một công ty viễn thông để làm ăn với VN mang tên VITC từ năm 2002, quan hệ móc nối rất chặt với các quan chức bộ Bưu chính Viễn thông (nay là Thông tin Truyền thông) và tập đoàn VNPT. Lúc đó Nguyễn Bang là Chủ tịch VITC, Thomas Cornor là Tổng giam đốc còn Henry làm Giám đốc kinh doanh. Ngay từ những ngày đầu vào VN làm ăn, gia đình này đã đặt mục tiêu phải tiếp cận, móc nối và cấu kết với các quan chức cấp cao nhất của Chính phủ VN.

Sau đó, cách đây gần 3 năm, Henry bỗng dưng nổi lên làm Tổng Giám đốc quỹ đầu tư IDG Venture tại VN với số vốn 100 triệu USD (mới tăng thêm 200 triệu). Điều này là người ta đồn đoán rằng tiền này thực chất dến từ gia đình Cornor và Nguyễn Bang dù rằng nó mang danh nghĩa của IDG. Cũng có thể IDG huy động vốn từ gia đình Henry cho việc đầu tư tại VN. Quỹ này chuyên đầu tư mua các công ty tại VN và có quan hệ làm ăn rất chặt chẽ với quỹ Viet Capital do cô Phượng, con gái của Thủ tướng làm chủ. Kết quả cuối cùng của sự phối hợp này thì giờ các bạn biết rồi, Herny và Phương vừa cưới nhau. Sau khi làm thông gia với Thủ tướng, gia đình Nguyễn Bang lại được chấp thêm cánh, trở thành một thế lực mạnh trong giới tài phiệt Mỹ làm ăn tại VN. Ông ta đang liên tục “rao giảng” lợi thế này bên Mỹ.

Về phía Thủ tướng, chắc ông ta cũng cần cuộc hôn nhân này để củng cố cho thế lực của mình, nhưng điều này đang trở thành vấn đề mà các đối thủ trong nội bộ của ông chơi lại ông. Theo một qui định lâu đời của Đảng, Đảng viên không được phép cho con kết hôn với những gia đình có dính trực hệ 3 đời đến ngụy quyền. Qui định này gần đây trở nên mờ nhạt và ít ai tuân thủ nhưng vẫn chưa có quyết định nào xóa bỏ giá trị của nó. Do vậy việc con gái mình lấy con trai 1 cựu quan chức cao cấp của ngụy quyền đang trở thành 1 nguy cơ tấn công vào Thủ Tướng. Hiện nay chưa nổi lên các chiến dịch tấn công rõ ràng nhưng dư luận ngầm bên trong đang phát triển, chưa biết sẽ diễn tiến thế nào.

Tuesday 25 November 2008

SỰ THÂT VỀ ĐỀ NGHỊ BẦU TRỰC TIẾP CHỦ TỊCH ĐÀ NẴNG

Tôi kể mọi người nghe câu chuyện đang làm xôn xao dư luận về cái vụ tay Bí thư Đà Nẵng đề nghị bầu trực tiếp Chủ tịch thphố. Người thì khen tay này hay quá, dũng cảm, người thì nghi ngờ bảo rằng mị dân cho vui thôi. Sthật là thế này, tay Nguyễn Bá Thanh là một tham quan nổi tiếng, ông ta có biệt danh Mr.10%, tức là cái gì cũng đòi đúng 10%, không hơn không kém. Nhưng được cái rất sòng phẳng, đã ăn, đã hứa là sẽ làm chứ không giống như nhiều đám tham quan khác, ăn xong quẹt mỏ chẳng có trách nhiệm. Tay BThanh này còn được một cái nữa là cũng biết đầu tư hạ tầng cho dân, chứ không như nhiều quan lớn ở các tỉnh thành khác, chỉ biết ăn mà không biết làm. Nhưng dù sao thì vẫn là quan tham, mà tham nổi tiếng. Cho nên phải kéo bè kéo cánh kinh lắm, vừa rồi ông ta nổi tiếng với vụ mua 14 cân yến xào, loại hồng yến hạng nhất, vét cháy chợ trong 1 ngày để cho mỗi ủy viên BCT 1 cân, giá gần 300 triệu đồng/cân để chạy ra HN làm Chủ tịch Thủ đô mở rộng, nhưng không thành. Nhưng điều quan trọng mà tôi muốn kể ở đây là những kẻ cơ hội thế này gây giờ cũng biết rằng thời cuộc sắp thay đổi rồi, VN đang gặp nhiều sức ép lớn buộc phải đa đảng, từ bên trong lẫn bên ngoài. Tay Bí thư Đà Nẵng này cùng với 1 số nhân vật cấp cao hơn, rất thân tín với nhau, bày ra cái bài “dân chủ” đề nghị Trung ương cho bầu trực tiếp “thị trưởng” để lấy lòng dân chúng, dọn dường về sau, nếu buộc phải mở đa đảng thì đã có 1 nhân vật “sáng giá” vì đã từng “suy nghĩ trước thời đại” và dũng cảm, nhưng bị sự bảo thủ kìm chế nên không làm được thôi.

Việc thay đổi là chuyện không thể tránh khỏi, nó không phụ thuộc vào Đảng nữa, bây giờ Đảng phải tìm cách thay đổi thế nào để vẫn còn giữ được quyền lực mà thôi, nên tgian qua mời Hunxen CPC qua chỉ bài, các cố vấn TQ liên tục áp sát để bàn mưu tính kế giúp đỡ. Không khéo đất nước này lại rơi vào tay ngoại bang với các con rối chính trị và đằng sau là những quan thầy nước ngoài dấu mặt với 1 hình thức dân chủ mị dân.